Hóa ra tấn cảm xúc độc hại mà mình chịu và nhiễm cho người khác vừa qua là do việc này. Đọc được một cuốn sách có thể gọi tên sai lầm của mình cũng cảm thấy được trút bỏ một phần tâm sự.
“Chúng ta tạo ra nhiều cảm xúc độc hại chỉ bằng việc giả định và vơ nó vào mình. Bởi vì chúng ta sợ phải đặt câu hỏi để làm sáng tỏ mọi việc, nên chúng ta giả định, và tin rằng mình đúng trong những phỏng đoán ấy. Rồi chúng ta bảo vệ giả định của mình và cố chứng tỏ những người khác sai.
Ngay cả nếu như chúng ta nghe một điều gì đó mà không hiểu, chúng ta liền giả định nó nghĩa là gì và rồi tin vào điều đó. Chúng ta giả định đủ kiểu vì chúng ta không có can đảm đặt câu hỏi.
Cách để giữ mình tránh không giả định là đặt câu hỏi. Hãy can đảm đặt câu hỏi cho đến khi bạn hiểu rõ đến hết mức có thể, và ngay cả khi ấy cũng đừng cho là mình biết hết những gì cần biết về một tình huống nhất định. Một khi bạn nghe được câu trả lời, bạn sẽ không phải giả định nữa, vì bạn sẽ biết được sự thật.”
Bốn thỏa ước của Don Miguel Ruiz
Bìa sách lấy từ hình của Amazon vì mình chưa chụp đẹp được.