Mãi mãi tuổi 13 là một cuốn sách gây nhiều ám ảnh cho mình. Sách là những dòng tâm sự của một người mẹ sau khi con mình, cô bé Marion gặp phải một bi kịch hết sức đau lòng và đáng căm phẫn.
Vì là tâm sự buồn nên những câu chuyện được kể không đầu, không đuôi, không theo bất kỳ một logic nào cả ngoài mạch cảm xúc đau thương của người mẹ mất con. Sách có tác giả viết theo lời của bà mẹ nhưng có rất nhiều ý được lặp đi lặp lại từ đầu sách tới cuối như lôi cuốn người đọc vào vòng xoáy tâm trạng đau buồn.
Mình vừa thấy ái ngại, không muốn đọc tiếp vì một màu xám xịt như bìa sách bao trùm lấy từng con chữ làm mình không thể lạc quan nổi; đồng thời có cảm giác giận dữ trước thái độ và cách hành xử của đám trẻ, của ba mẹ chúng, của những nhà giáo và quan chức có liên quan.
Trường học của cô bé, theo như lời kể, không phải là một trường chuyên lớp chọn gì. Những cô cậu bé học sinh được cho là nguyên nhân chính dẫn tới cái chết cũng thuộc dạng cá biệt và không được gia đình quan tâm một cách tử tế. Các em còn thoải mái dùng mạng xã hội và điện thoại. Vâng, điện thoại và mạng xã hội. Thật là một tội ác khi trao cho các em những công cụ hai mặt mà không kèm theo sự giáo dục và hướng dẫn đầy đủ.
Nếu so sánh với học sinh Việt Nam vào cùng thời điểm, có lẽ cô bé Marion được ba mẹ dạy dỗ đầy đủ hơn nhiều, về cả giới tính và phòng chống bạo lực học đường. Nhưng rồi sự việc ấy vẫn xảy ra. Vậy giáo dục thế đã đủ chưa? Người mẹ trách móc nặng nề lũ trẻ và trường học nhu nhược. Ông hiệu trưởng cùng giáo viên và những quan chức giáo dục vì danh tiếng của mình, của ngôi trường, vì ngại đụng chạm đã chọn cách quay lưng đi một cách tàn nhẫn. Chúng ta đang nói về trường học Pháp, bạn đừng nhầm.
Như mong muốn của người mẹ, bà đã làm cho cái chết của Marion không hề vô ích. Những ai đọc cuốn sách có lẽ đều nhận được một lời cảnh tỉnh, nhất là những người làm trong ngành giáo dục. Thật sự mình không rõ đã có tiến triển gì trong vụ Marion chưa. Sách mới chỉ có bản tiếng Pháp và tiếng Việt. Mình tìm tên em trên Google chỉ thấy bài báo bằng tiếng Pháp, cách đây cũng ngần ấy năm.
Tóm lại, qua cuốn sách, mình mong trẻ em được quan tâm bởi những người lớn có trách nhiệm và được học cách tự bảo vệ mình. Ở Mỹ học sinh còn xuống đường để ủng hộ luật kiểm soát súng đạn.