Con của Noe’

  • Post author:
  • Post category:Uncategorized

Eric-Emmanuel Schmitt có lẽ là một thiên tài truyện ngắn. Truyện ông viết ngắn và dễ đọc thật, cầm đọc nhanh thì chỉ vài tiếng là hết. Tuy nhiên, cảm xúc và suy nghĩ mà những nhân vật của ông tạo ra thì chứa đựng nhiều ý nghĩa sâu sắc. Bạn có thể vừa cười đấy rồi lại chùng xuống cảm động được ngay.

Mình biết đến tác giả từ khi đọc được Oscar và Bà áo hồng. Điểm nổi bật nhất của hai tác phẩm là cách ông miêu tả về trẻ con tài tình lắm, một nửa thật đỗi ngây thơ, một nửa thì lại già dặn đầy triết lý.

WP_20180313_07_12_57_Pro

Trở lại với Con của Noe’, mới đầu mình không biết Noe’ là ai hết, trong đầu cứ đinh ninh đọc thầm thành Nô – é. Suốt phần đầu tác phẩm không thấy nhắc tới cái tên này nên mình rất tò mò. Chỉ đến khi máu phiêu lưu của cậu nhóc gần 7 tuổi Joseph nổi lên và tìm ra một bí mật khủng khiếp thì mình mới vỡ lẽ. Noe’ chính là Noah! Là Noah với con thuyền chở các tạo vật của Chúa, giống như truyền thuyết hồ Ba Bể hồi xưa được học. Là con thuyền Noah trong phim chủ đề tận thế 2012 ý.

Học theo Noah, cha Pons sưu tầm những món đồ vật của những dân tộc có nguy cơ bị xóa sổ. Thời ấy là dân tộc Do Thái. Ông mạo hiểm tính mạng, quyết tâm lưu giữ lại linh hồn dân tộc Do Thái không chỉ qua những món đồ vật chất mà còn cố giữ lại cả tôn giáo của họ. Ông sẵn sàng học thêm lễ nghi của một tôn giáo thứ hai (tạm gọi là đối đầu với “bản giáo”) chỉ để mà sau này truyền lại cho con cháu của dân tộc ấy. Còn gì dũng cảm hơn trong một hoàn cảnh như thế? Tuy vậy, dần dần mình có một cảm nhận là công việc của cha Pons … cứ buồn cười thế nào. Nó đã đành có ý nghĩa, nhưng một phần mình lại thấy nó giống như việc trù ẻo các dân tộc vậy. Cha Pons còn có một bộ sưu tập đồ Việt Nam nữa cơ. Thật thú vị.

Trong hình thức của những mẩu đối thoại giữa các nhân vật, cuốn sách rất “đượm chất triết học” và có nhiều ý tưởng đáng nhớ về tôn giáo, về chiến tranh, gia đình, tình yêu và tình bạn.

Ta muốn nói rằng, dù điều gì xảy ra thì Chúa cũng đã làm xong việc của mình. Từ giờ đến lượt chúng ta. Chúng ta tự chịu trách nhiệm về số phận của mình.

Ngoài ra, nó còn rất buồn cười nữa.

Tại sao ngay cả khi bị phạt, anh luôn luôn nhẹ nhàng, cứng đầu và cự tuyệt học.

Nhà tao có bảy người: bố, mẹ, năm đứa con. Tất cả đều là trí thức, trừ tao. Ai cũng rất trí tuệ. Tất cả đều bị bắt! Họ không tin điều đó có thể xảy ra với mình, vì thế họ không đi trốn. Tao ấy à, cái cứu tao chính là việc tao không ở trường cũng không ở nhà. Tao trốn thoát vì tao đang đi chơi.

Một đoạn nữa nhé.

Vâng, cái con thấy là, Chúa đã làm việc sáu ngày rồi từ đó, Người chẳng làm gì nữa!

Chúc bạn đọc vui,

Hải Nguyễn

Leave a Reply