… bên cạnh chợ đêm, cũng nên được làm phim về, đó là …
đời sống công viên.
Những ngày nắng đẹp, trong mấy công viên đông hơn ngoài đường.
Người lớn, người bé, các cặp đôi nam – nữ, nam – nam, nữ – nữ, và chó, đến đây chơi với cây cối hoặc chơi với nhau.
Bãi cỏ rộng thênh thang phục vụ đủ trò vận động. Đám trẻ đuổi bắt thả ga. Vài đứa ném đĩa, ném boomerang bay vòng vòng, mấy đứa kia chạy theo tranh nhau đón. Có vài cái cây bị tụi nhóc bu đầy, mỗi đứa tự thử thách mình leo lên một cành. Các ông bố bà mẹ ngồi hàn huyên tâm sự. Có gia đình còn mang đồ ra đây trang trí để mừng sinh nhật. Phức tạp thì có lều, có đèn, có bàn ghế gấp dã ngoại với thùng đá. Đơn giản thì lót áo ngồi lên cũng xong.
Ở vài góc khác có người tập kịch, người thổi sáo, người kéo vĩ cầm. Ra đây chơi không cần mở loa mà vẫn có âm nhạc réo rắt.
Không khí thoải mái, dịu mát, thư giãn vô cùng.
Tụi mình chuẩn bị ít đồ ăn thức uống giản dị, dễ tìm, trải thảm ra ngồi nhấm nháp tán chuyện với nhau. Nói chán thì chuyển qua ném đĩa. Tập mãi cũng thành thục, ném đâu trúng đó. Chẳng may có cố ý va phải một nhóm khác đang chơi thì hỏi han vài câu rồi ném tiếp.
Bạn mình quan sát mọi người ở đây rồi lí sự, bảo có khi nào mọi người có nhiều cơ hội sống gần gũi với thiên nhiên cây cỏ, khiến tính tình dễ chịu, nhã nhặn, thân thiện, vui vẻ đi hơn không?
Ừ, có thể lắm chứ.
Nếu mình về Việt Nam, hãy hẹn gặp mình ở công viên nào đó đẹp. Mình sẽ mang theo thảm và ít đồ ăn tới gặp bạn.
Chợp tối, mọi người dời khỏi công viên, trả lại không gian sạch sẽ cho bãi cỏ, người chạy bộ, và muỗi.
The Too Blue Scientist
Taipei, 2/2021
Nhìn thích quá em ơi <3