Mình thích đi bộ.
Không vướng bận gì thì từ từ đi bộ mãi được.
Cảm giác thong thả, thư giãn đầy sảng khoái. Hồi ở Việt Nam mình hay tranh thủ đi bộ kết hợp xe buýt. Chẳng may trễ giờ thì thành chạy bộ :)).
Trước khi qua đây có tìm hiểu thì thấy bên này có rất nhiều cung đường hiking đẹp.
Thế nên mình cũng gói giày và quần áo đem theo để có dịp thì đi. Và dịp ấy đã đến.
Tắm rừng
Có sự thay đổi đáng kể trong cách giới trẻ Mỹ từ 6 – 17 tuổi sử dụng thời gian trong những năm gần đây. Năm 2002/03, thời lượng các em hoạt động ngoài trời và chơi thể thao vào khoảng khoảng 7-25 phút/ngày.
20 năm trước là khoảng 14 – 34 phút/ngày. Ngược lại, thời gian sử dụng máy tính tăng từ 0 lên tới gần 3 tiếng/tuần (26 phút / ngày).
Xu hướng chung này dễ hiểu thôi, bây giờ có khi là vài tiếng một ngày rồi.
Shinrin-yoku (森林浴) (forest bathing, hay “tắm rừng”) là hoạt động dành thời gian hòa mình vào tự nhiên, bằng cách đi bộ hay ở trong rừng. Đây được coi là một cách thư giãn khá phổ biến tại Nhật Bản và nhiều nước khác.
Ở Đài Bắc rất dễ gặp người dân ra đường với bộ đồ hiking.
Đã có nghiên cứu về tác dụng của tắm rừng: giúp cải thiện cảm xúc và giảm căng thẳng ở người lớn. Ngoài ra, khả năng tập trung cũng tăng đáng kể sau khi đi bộ trong rừng.
Cơ thể có phản ứng bình tĩnh hơn khi tiếp xúc với cảnh quan tự nhiên hơn là cảnh quan khu vực đô thị.
Đi để học
Mình đang học một khóa tiếng Trung 1 kèm 2 với một cô giáo người Malaysia – Trung Hoa.
Bình thường học ở thư viện hoặc khuôn viên trường, nhưng sẵn đang thèm đi, mình bèn rủ “cả lớp” vừa đi bộ vừa học.
Chủ đề là các loài động, thực vật và những thứ khác trong tự nhiên. Cô chuẩn bị 20 từ vựng, đi đến đâu gặp cái gì thì sẽ chỉ cho tụi mình biết cái đó.
Mình cũng tập ghép thành câu đơn giản nói cho quen.
Nhiều mảng xanh ngay trong thành phố
Ở Đài Bắc mình thấy có rất nhiều mảng xanh. Ngay trong khuôn viên trường mình có rất nhiều loại cây lớn bé đủ cả.
Nhiều công viên nhỏ nhỏ trong khu dân cư, hàng cây to to trên vỉa hè những đại lộ.
Còn có cả những công viên diện tích lớn hơn mà họ đặt tên là Forest Park (công viên…rừng).
Lần này mình đi bộ ở núi Si-Shou (4 loài thú), trong đó nhiều thông tin nhất là Hushan (Núi Hổ – Tiger Mountain) và Xiangshan (Núi Voi – Elephant Mountain).
Nằm cạnh khu trung tâm sầm uất của Đài Bắc, từ trường mình tới đây mất khoảng 20 phút đi xe buýt.
Trên đường đi
Phía ngoài trời nắng nóng nhưng vừa vào đến đây là dịu hẳn. Đi bộ chậm rãi dưới tán của đủ loại cây che bớt ánh sáng mặt trời khiến không khí mát rượi.
Xung quanh ngoài tiếng chân người thì chỉ còn tiếng lá cây xào xạc và tiếng chim hót. Càng đi xa khỏi đường chính và tiến sâu vào trong, điều này lại càng rõ ràng.
Cung đường này đã được lát sẵn gạch chứ không phải đường mòn nên dễ đi và an toàn. Có lẽ vì vậy mà dọc đường có nhiều người.
Già trẻ lớn bé, cặp đôi, gia đình và cả người dắt thú cưng đi dạo. Ở đây để biển đá thông báo sẽ có mùa đom đóm vào tháng 4, tháng 5 và mùa côn trùng vào tháng 7, tháng 8.
Đỉnh Hushan
Lên đến đỉnh núi ngắm cảnh thành phố với tòa Taipei 101 chọc trời sau lớp không khí mờ ảo. Trẻ con chạy nhảy thoải mái. Người trẻ chụp hình còn người già nói chuyện. Có mấy ông lão bà lão lên đây tập bộ môn gì đấy nhìn vui lắm.
Xong thì tụi mình có bài kiểm tra của cô giáo. Kết quả là 20 từ vựng được ghi nhớ kha khá, kể cả phát âm và chữ cái, chỉ là chưa biết trong bao lâu thôi :)).
Khi đứng ở đây, nhìn về thành phố hiện đại và thông minh cách đó không xa, mình nghĩ về … phát triển bền vững.
Liệu hiện đại hóa, thịnh vượng hay giàu có có cần phải đánh đổi bằng thiên nhiên hay không?
Có cách nào cả hai cái cùng phát triển không? Cái giá của việc xa rời thiên nhiên xem ra rất lớn.
Một đất nước như Wakanda của Black Panther chắc không phải chỉ có trong tưởng tượng đâu.
Cảm ơn bạn đã đọc bài,
The Too Blue Scientist