Mình không phải là một người giỏi tranh luận vì hay rơi vào tình trạng l’esprit de l’escalier. Lần trước đi đường sách dự hội thảo STEM, về nảy ra bao nhiêu ý mà ở đó quên mất tiêu. Tình trạng này có nặng hơn khi mình muốn nói gì đó với người đối diện mà đột nhiên tartle, không dám hó hé nửa lời. Thôi không mở kofkino nữa, tới sitooterie và đọc nào.
Năm 2009, người ta ước tính rằng có gần 7000 ngôn ngữ khác biệt trên toàn thế giới (1). Thậm chí, Papua New Guinea chỉ có hơn 8 triệu dân mà tới những 800 ngôn ngữ bản địa (2). Ngôn ngữ phản ánh văn hóa của từng địa phương và cả cách suy nghĩ, tư duy của người sử dụng và biết một ngôn ngữ thứ hai giống như có thêm một tâm hồn mới mẻ (3).
Mình thích chữ nghĩa, rõ là thế. Phim sitcom hay quảng cáo mà có dính dáng tới chơi chữ làm mình rất hứng thú vì theo mình hài hước như vậy rất duyên dáng và thông minh. Trong quá trình làm việc ở môi trường Nhật Bản, một số từ ngữ mà thực sự mình đã trải qua cảm giác khai sáng khi lần đầu biết về chúng là: Ho-Ren-So (報・連・相) hay ichigo ichie (一期一会).
Đã bao giờ bạn thấy ở đâu đó một từ ngữ mô tả chính xác tình cảnh đang gặp phải, cảm xúc đang có hay một thứ hoàn toàn mới mẻ mà trước giờ chưa từng biết tới? Việc gọi được tên của chúng lên như thể không gian u tối trong đầu bỗng lóe lên ánh đèn dây tóc ấm áp vậy. Có một cuốn sách dù nhỏ thôi nhưng đựng đầy đầy những từ ngữ thú vị và nó sẽ thắp lên trong đầu bạn không biết bao nhiêu là ngọn đèn, thật đấy.
Mỗi lần mở một trang mới là một lần hào hứng rất khó diễn tả. Đấy, cảm giác này này. Như vậy thì mình cần phải mở từ điển ra và tìm một từ nói hộ lòng mình.
Chúc bạn một ngày có một chút hygge.
Cảm ơn bạn đã đọc bài,
Hải Nguyễn