Paul Graham từng viết bài The Top of My Todo List.
Mình dịch ra tiếng Việt, cũng bắt chước để nó ở đầu to-do list của mình. Như này:
Nguồn gốc của năm việc này được lật ngược lại từ năm điều mà những người sắp mất tiếc nuối nhất, tổng hợp trong trong bài viết cùng tên.
Mấy ngày đầu mình để ý đến chúng, nhưng dần cũng quên. Mở to-do list toàn cuộn ngay đến những việc thật hơn, gấp hơn phải làm mà bỏ qua năm điều … không rõ ràng đấy.
Cảm giác này cũng giống như khi nghe Steve Jobs kể: mỗi sáng đứng trước gương đều tự nhủ nếu hôm nay là ngày cuối cùng thì mình làm gì? Mình không trả lời được. Mình không nghĩ có ai trả lời được nếu không trải qua những trải nghiệm như ông ấy.
Những câu nói cliche’, sáo rỗng có ý nghĩa với người tự kết luận ra chúng. Nhưng người nghe thì không. Rõ ràng họ không được thưởng thức khi nó nóng hổi mới được đúc kết ra lò từ người nói. Tới người nghe chúng nguội lạnh, bay mất tăm cảm xúc rồi.
Làm sao để thực sự làm năm điều này mỗi ngày?
Chưa biết, nhưng mình đã sửa lại danh sách cho nó liên quan hơn một chút:
The Too Blue Scientist