Ken Robinson và chuyện ý nghĩa của nghề
Viết nhân ngày mất của ông.
Bài viết này chia sẻ về góc nhìn của mình đối với mảnh đất Internet có đào bới bấy lâu.
Qui tắc của Mr. Rogers cùng cộng sự dựa vào để chỉnh sửa, trau chuốt lời nói với trẻ qua màn hình TV.
Trong báo cáo mới nhất về biến đổi khí hậu IPCC 6, một lần nữa các nhà khoa học lại khẳng định...
Ban đầu, người ta chọn công cụ để phục vụ cho mình. Dần dần, chính công cụ lại gây ảnh hưởng lên họ.
Trong một nỗ lực đưa mọi bàn luận trở về căn bản, Ken Robinson phải trả lời một câu hỏi, rồi cái căn bản của giáo dục học sinh là gì?
Mang tí màu sắc không gian - vũ trụ lên lớp, tội gì mà không làm đúng không?
Mình đang đọc xong chương hai của Creative Schools. Ken Robinson đang đưa ra một metaphor khác để so sánh với giáo dục: nông nghiệp.
Làm nghiên cứu là liên tục và luôn luôn thấy mình không đủ. Đọc không đủ nhiều, hiểu không đủ sâu. Gặp khó khăn thì dừng lại – đọc thêm – viết ra, cuối cùng cũng thấy mình đủ hiểu, đủ tự tin làm tiếp. Tinh thần phấn chấn hẳn…
Kiến thức của học sinh cần là kết quả của tư duy và khám phá thay vì chấp nhận.
Hành trình vài ngày đọc bản thảo này đã là một cuộc hành trình thú vị với mình.
Cho mình kể một chút về John & Hank Green và vlogbrothers vì mình đang trong những ngày tháng mê mẩn họ và những thứ họ làm.
Điều mình xúc động nhất trong đoạn phim này là lúc anh ý đứng giữa công viên vui chơi trẻ em và mô tả cho người xem thấy người tự kỉ CẢM NHẬN THẾ GIỚI BẰNG TẤT CẢ GIÁC QUAN CÙNG MỘT LÚC là như nào.